Tình sử Hồ Xuân Hương - Free Audiobook

Tình sử Hồ Xuân Hương - Free Audiobook

Author(s):

Language: Vietnamese

1 / 23Tình sử Hồ Xuân Hương (P1)

00:00
00:00
23 Chapter(s)
  • 1. Tình sử Hồ Xuân Hương (P1)
  • 2. Tình sử Hồ Xuân Hương (P2)
  • 3. Tình sử Hồ Xuân Hương (P3)
  • 4. Tình sử Hồ Xuân Hương (P4)
  • 5. Tình sử Hồ Xuân Hương (P5)
  • 6. Tình sử Hồ Xuân Hương (P6)
  • 7. Tình sử Hồ Xuân Hương (P7)
  • 8. Tình sử Hồ Xuân Hương (P8)
  • 9. Tình sử Hồ Xuân Hương (P9)
  • 10. Tình sử Hồ Xuân Hương (P10)
  • 11. Tình sử Hồ Xuân Hương (P11)
  • 12. Tình sử Hồ Xuân Hương (P12)
  • 13. Tình sử Hồ Xuân Hương (P13)
  • 14. Tình sử Hồ Xuân Hương (P14)
  • 15. Tình sử Hồ Xuân Hương (P15)
  • 16. Tình sử Hồ Xuân Hương (P16)
  • 17. Tình sử Hồ Xuân Hương (P17)
  • 18. Tình sử Hồ Xuân Hương (P18)
  • 19. Tình sử Hồ Xuân Hương (P19)
  • 20. Tình sử Hồ Xuân Hương (P20)
  • 21. Tình sử Hồ Xuân Hương (P21)
  • 22. Tình sử Hồ Xuân Hương (P22)
  • 23. Tình sử Hồ Xuân Hương (P23)

About

Có thể nói Hồ Xuân Hương được coi là hiện tượng độc đáo "Nhà thơ phụ nữ viết về phụ nữ"độc đáo có một không hai trong văn học sử Việt Nam. Với tư tưởng mới mẻ cùng lối làm thơ phá cách, ngôn ngữ bình dị và sáng tạo nên các tác phẩm của bà đã đem lại nhiều ý nghĩa, giá trị và sức sống lâu bền đến hiện tại. Cuộc đời và thơ Nôm của bà từ hơn hai thế kỷ nay luôn là điều hấp dẫn và thu hút sự khám phá của nhiều thế hệ người đọc. Cuốn tiểu thuyết “Tình sử Hồ Xuân Hương” của tác giả Bùi Bội Tỉnh đã tạo... Ba chàng hàn sĩ Phạm Quý Thích, Đoàn Nguyễn Tuấn và Nguyễn Du nhân tiết xuân đã dạo chơi lên đất kinh kì Thăng Long cho biết. Tình cờ ba người gặp Xuân Hương- con gái bà hàng nước, một cô gái mười bảy, mười tám thông minh, xinh đẹp. Cô là con gái một ông đồ nghèo ở Nghệ An ra xứ này sinh sống. Vốn được cha dạy dỗ, học hành chữ nghĩa thâm sâu, Xuân Hương mở lớp dạy chữ cho trẻ con trong vùng và có tài thơ văn ứng đối sắc sảo. Lần gặp đầu tiên ba chàng nho sĩ càng ngạc nhiên hơn với tài làm thơ... Trên đường đi dạy học ở Nghi Tàm về, đến làng Yên Hoa, Xuân Hương gặp hai người đàn ông trẻ tuổi , dáng thư sinh hỏi tìm nhà cụ Đồ Diễn. Đó là Nguyễn Tri Tạn một danh sĩ ở Quỳnh Đôi, và Mai Sơn Phủ đồng hương của Tri Tạn. Gặp đồng hương, Xuân Hương nóng lòng muốn biết tin tức của Nguyễn Du nhưng khi nghe tin đình Nguyễn Du đã dọn hết về quê và không trở lại Thăng Long nữa khiến cô động nỗi buồn. Tri Tạn nhanh trí không để cho Xuân Hương nghĩ ngợi niềm riêng, liền gợi lại những kỷ niệm ở Quỳnh Đôi và... Được chị Cả Tân giới thiệu có người con trai cụ lang chuyên làm nghề bốc thuốc muốn dạm hỏi con gái, bà Đồ lấy làm vui mừng lắm, nhưng e ngại Xuân Hương chưa đồng ý. Bà biết tính con và để Xuân Hương tự quyết định. Xuân Hương đã sáng tác bài thơ “Mời trầu” để tiếp cậu Sâm con cụ lang . Cũng vào dịp đầu xuân này Xuân Hương cùng mẹ làm bánh trôi, bánh chay để làm lễ. Từ đây Xuân Hương đã nảy ra những ý thơ về chiếc bánh trôi. Hồ Xuân Hương cùng với Tri Tạn và Mai Sơn Phủ thống nhất thành lập thi đàn, lấy địa điểm tại nhà Xuân Hương và đặt tên là Cổ Nguyệt Đường, hẹn tới rằm tháng hai bắt đầu đón khách thơ. Theo quy định ai vào Cổ Nguyệt đường quá hai lần không có thơ thì lần sau sẽ không mời vào nữa. Đúng hẹn, Cổ Nguyệt đường tao nhã đón đông đủ các hàn sĩ từ khắp nơi tụ hội về đây bình thơ, trong đó có Cư Đình và Chiêu Hổ ở đất Thăng Long, cậu Sâm và Bùi Trạc vốn là học trò cũ của Đồ Nghệ, cha nàng Xuân Hương.... Một tuần sau buổi bình thơ, Xuân Hương nhận được lời nhắn gửi từ cụ lang Phúc rằng cô cần dứt khoát thôi ngay đám khách thơ thì thách cưới bao nhiêu cụ cũng lo đủ, để cô và cậu Sâm được lấy nhau. Xuân Hương man mác nỗi buồn, cảm thấy bị xúc phạm và nàng cũng gửi lời dứt khoát không có chuyện thách cưới gì nữa. Nỗi nhớ Nguyễn Du lại dâng đầy khiến nàng viết nên bài thơ “Dạo bước bên Hồ Tây nhớ bạn”. Để lòng được khuây khoả, Xuân Hương nhận lời đi hội chùa Hương cùng với Tri Tạn, Sơn Phủ và... Ba ngày trẩy hội chùa Hương khiến Xuân Hương thấm mệt. Nàng lười biếng ngủ suốt buổi sáng trong phòng tận hưởng cái sức khỏe đang dần trở lại trong cơ thể thanh xuân của mình. Song trạng thái thảnh thơi không giữ được bao lâu những cảm xúc ba ngày trẩy hội với cuộc bình thơ hào hứng lại hiện về trong tâm trí nàngNàng thừa nhận, cuộc đi chơi chàu Hương là một cuộc chơi xuân ngoạn cảnh thú vị. Xuân Hương nhớ anh mắt Chiêu Hổ sáng lấp lánh lúc chàng ngâm bài “ Hậu xích bích” và câu nói đùa của... Trong số những người bạn của Xuân Hương có chàng Mai Sơn Phủ chưa có vợ. Chàng đã gửi Xuân Hương một bài thơ và mong Xuân Hương họa lại. Vậy mà nàng cứ quên mãi. Một lần, nhớ ra món nợ chưa trả cho Sơn Phủ, Xuân Hương đã mở phong thư có bài thơ của chàng. Từ đây những nét chữ và những vần thơ của Sơn Phủ đã bay bổng trong Xuân Hương. Trái tim nàng đã thổn thức với người con trai họ Mai. Xuân Hương cảm nhận Mai Sơn Phủ vừa là người có tài, có tình và thực sự phù hợp, xứng đáng với nàng. Nhận phong thơ có bài họa của Xuân Hương, Sơn Phủ bàng hoàng sung sướng, lòng chàng dạt dào một niềm hạnh phúc và cảm ơn Xuân Hương đã cho chàng một tuyệt phẩm trên đời mà chàng đã mong đợi từ lâu. Sơn Phủ không thích cùng nhiều người chia sẻ cái vui được gặp Xuân Hương nên từ chối những buổi các bạn rủ cùng đến. Việc học tập cũng thu hút tâm trí của các chàng thư sinh nên họ đến Cổ Nguyệt đường cũng thưa thớt. Xuân Hương và Sơn Phủ đã cùng nhau thề nguyện dưới ánh trăng. Họ đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau. Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu thì Sơn Phủ phải trở về quê để ôn thi. Sơn Phủ xin phép bà Đồ cho hai người được gắn bó với nhau và hẹn sau khi chàng thi xong sẽ đưa mẹ hoặc anh trai ra Bắc đem trầu cau xin được làm rể bà. Chia tay Sơn Phủ, Xuân Hương đã hiến trọn tình cảm của nàng cho chàng, nàng muốn có con với chàng. Ba năm trôi qua, Xuân Hương ngày đêm thương nhớ Mai Sơn Phủ mà bặt vô âm tín. Cái chết của cụ đồ Nghi Tàm đã làm thay đổi cả cuộc sống của nàng. Xuân Hương nghỉ dạy học, phải chuyên việc canh cửi. Qua vài lần đi bán lụa, Xuân Hương đã quen Tổng Cóc, một chánh tổng giàu có, đã có hai bà vợ người thường đi mua lụa ở Thăng Long. Mang trong mình tâm trạng đắng cay vì chín năm chờ đợi người yêu không trở lại, nỗi buồn cô đơn kéo dài, Tổng Cóc ngày càng quan tâm, giúp đỡ và sự nhiệt tình theo đuổi mỗi ngày đã đưa đẩy Xuân Hương chấp nhận lấy Tổng Cóc - một người chồng nhân hậu nhưng thiếu tài hoa. Nhưng rồi hạnh phúc không được bao lâu, Xuân Hương không chịu được cảnh ghen tuông của hai bà vợ, và sự lười học của cha con Tổng Cóc khiến nàng bỏ về nhà. Sau khi nghe Chiêu Hổ kể lại, Mai Sơn Phủ từ khi từ ở Thăng Long về, thi cử lận đận, sức khỏe sa sút và đã mất, Xuân Hương vô cùng buồn bã, nàng đã hiểu lý do vì sao nàng đã chờ đợi suốt bao năm qua mà Mai Sơn Phủ không trở lại. Còn Chiêu Hổ khi nghe Xuân Hương kể hết về quãng đời nhiều cay đắng cuả mình lâu nay, chàng vô cùng xót xa. Sự xuất hiện của Chiêu Hổ đã sưởi ấm trái tim cô quạnh của Hồ Xuân Hương. Trong hơn nửa tháng bà Đồ đi vắng, Chiêu Hổ ngày nào cũng đến Hồ Tây và ở lại với Xuân Hương. Họ đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau. Mặc dù từ chối làm lẽ Chiêu Hổ nhưng Xuân Hương vẫn nhận lời đi du ngoạn vào Nam cùng chàng . Xuân Hương rất hài lòng về chuyế đi chơi này. Nàng vừa được du ngoạn, vừa làm lành với Chiêu Hổ mà ghi được kỉ niệm của hai người bạn trong bốn bài thơ vịnh thăng cảnh. Bốn bài thơ vịnh thắng cảnh trên đường đi Thanh Hoá của Xuân Hương đã tiếng vang xa, gọi khách văn chương tìm đến Cổ Nguyệt đường ngày càng đông. Trong số đó có Quan huyện Đan Phượng họ Phạm. Quan huyện họ Phạm đã từng gặp Xuân Hương ba năm về trước tại nhà của Tổng Cóc. Hình ảnh một người phụ nữ đặc biệt vẫn lưu dấu ấn trong lòng chàng. Chàng muốn biết nữ sĩ xuân Hương có phải là người mà chàng đã gặp không. Tuy nhiên, huyện Phạm không phải là đối tượng mà Xuân Hương mong đợi. Xuân Hương nhận lời đi chơi thuyền trên sông Đáy cùng Huyện Lê nhưng với điều kiện phải mời cả bà huyện cùng đi. Song điều cẩn thận giữ ý của Xuân Hương vẫn không ngăn khỏi sự xảy ra ghen tuông của bà huyện. Bà Đồ biết chuyện khuyên nàng tránh những chuyện ấy để khỏi mang tiếng mình nhưng Xuân Hương rất buồn và cho rằng chả lẽ vì nàng không có chồng mà phải chịu thiệt thòi luôn những cuộc vui tao nhã như thế. Nàng bắt đầu nghĩ đến bảo vệ Cổ Nguyệt đường và phẩm giá, tài thơ của mình . Lời hẹn ước sẽ mang tin vui cho Xuân Hương của Quang Tĩnh đã không thành. Khi chàng trở về quê thì bố mẹ chàng đã quyết định cưới em vợ của chàng để làm mẹ kế cho các con chàng. Quang Tĩnh thật lòng áy náy và nuối tiếc vô hạn ,chàng vẫn mong Xuân Hương chờ đợi hết tang mẹ chàng bởi với chàng, dù sao Xuân Hương vẫn là người đến trước. Còn với Xuân Hương, giờ đây đã là một người phụ nữ khôn ngoan, sắc xảo, không cho ai xúc phạm mình như hồi làm lẽ Tổng Cóc nhưng nàng không muốn lấy chồng chung để... Trần Phúc Hiển được thăng chức Tham hiệp Yên Quảng – một vùng có danh lam thắng cảnh rất đẹp, lại có những chiến tích lịch sử vang dội như sông Bạch Đằng với chiến công của Ngô Vương và của Trần Hưng Đạo anh hùng. Chàng thông báo tin vui này cho Xuân Hương và chính thức cầu hôn nàng. Nhưng Xuân Hương vì sợ làm lẽ mà luôn đặt ra câu hỏi và dè chừng về gia thế của chàng. Phúc Hiển đã kể hết mọi chuyện cho Xuân Hường nghe, hiện vợ chàng đã mất bốn năm nay và các con đã yên bề gia thất. Phúc Hiển thấu... Xuân Hương nhận được thư Phúc Hiển hẹn trung tuần tháng ba về Thăng Long làm đám cưới. Nàng liền nhận lời với Trần Ngọc Quán tổ chức cuộc thi thơ vào ngày 16 tháng ba. Buổi thi thơ đầu tiên ở Cổ Nguyệt đường cũng được coi như lễ ăn hỏi của chàng và nàng. Bởi có đông đủ bạn bè đến dự. Sau cuộc thi thơ hai người tổ chức một đám cưới vô cùng giản dị trong căn nhà của Xuân Hương ở Hồ Tây trong không khí thân mật của gia đình. Trước khi lên đường đi Yên Quảng, Xuân Hương sắp xếp việc nhà và hoạt động... Sau ba năm xây dựng hạnh phúc cùng Phúc Hiển, Xuân Hương đưa Hiền trở lại Thăng Long để xây dựng đám cưới cho Hiền và Minh, đồng thời thăm lại các bạn thơ lâu ngày không gặp. Nhưng không bao lâu, Xuân Hương nhận được thư của Phúc Hiển khân thiết gọi nàng về ngay. Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong nàng. Có phải vì Phúc Hiển ghen với bạn thơ, Phúc Hiển bị ốm, hay chàng gặp điều gì chẳng lành. Nhưng về đến Yên Quảng thấy Phúc Hiển khoẻ mạnh, vui vẻ, Xuân Hương rất mừng. Phúc Hiển muốn Xuân Hương về... Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình cũng đã làm ơn cho họ mà không hề biết rằng mình đã phạm tội ăn hối lộ và không làm đúng lệnh trên nên gây thất thu về thuế thóc. Tuy nhiên số tiền ấy cũng không còn nguyên vẹn vì ông đã lấy một phần giúp cho người con trai đang gặp khó khăn. Xuân Hương rất giận chồng nhưng cũng thương chồng vô hạn. Xuân Hương đã xin được ở nhờ chùa giải oan ở chân núi Yên Tử. Nàng lại nhớ đến một người nữa có khả năng giúp nàng đó là Chiêu Hổ. Gặp lại chàng, Xuân Hương thực thà kể lại toàn bộ sự tình cho Chiêu Hổ biết. Chiêu Hổ rất xót xa khi biết hoàn cảnh của Xuân Hương. Chàng xem chuyện của Xuân Hương cũng như việc của nhà mình. Chiêu Hổ tiếc thay mình chỉ có tâm nhưng không có thế .

Comments

Tags: Tình sử Hồ Xuân Hương audio, Tình sử Hồ Xuân Hương - audio, Literary Fiction audio, free audiobook, free audio book, audioaz