
Tiễn biệt những ngày buồn - Free Audiobook
Author(s):
1 / 20Tiễn biệt những ngày buồn (P1)
- 1. Tiễn biệt những ngày buồn (P1)
- 2. Tiễn biệt những ngày buồn (P2)
- 3. Tiễn biệt những ngày buồn (P3)
- 4. Tiễn biệt những ngày buồn (P4)
- 5. Tiễn biệt những ngày buồn (P5)
- 6. Tiễn biệt những ngày buồn (P6)
- 7. Tiễn biệt những ngày buồn (P7)
- 8. Tiễn biệt những ngày buồn (P8)
- 9. Tiễn biệt những ngày buồn (P9)
- 10. Tiễn biệt những ngày buồn (P10)
- 11. Tiễn biệt những ngày buồn (P11)
- 12. Tiễn biệt những ngày buồn (P12)
- 13. Tiễn biệt những ngày buồn (P13)
- 14. Tiễn biệt những ngày buồn (P14)
- 15. Tiễn biệt những ngày buồn (P15)
- 16. Tiễn biệt những ngày buồn (P16)
- 17. Tiễn biệt những ngày buồn (P17)
- 18. Tiễn biệt những ngày buồn (P18)
- 19. Tiễn biệt những ngày buồn (P19)
- 20. Tiễn biệt những ngày buồn (P20)
About
“Tiễn biệt những ngày buồn” là cuốn tiểu thuyết được nhà văn Trung Trung Đỉnh viết vào những năm 1980 của thế kỷ 20, lúc đời sống đang trong giai đoạn chuyển tiếp từ cơ chế bao cấp sang cơ chế thị trường với ngổn ngang đổi thay. Câu chuyện xoay quanh những phận đời ở nơi xưa kia từng là “trạm đón tiếp” của một đơn vị quân đội, giờ đây lao đao vì “cơ chế” mới. Ở đó có Xoay, một nhà văn độc thân chỉ biết mê mải làm nghề và luôn chân thành, thành thực trong tình yêu... Tiểu thuyết “Tiễn biệt những ngày buồn” bắt đầu bằng sự trở về của bà Mão - người chị nuôi của "trạm đón tiếp"năm xưa . Cái trạm này nay đã thành khu tập thể. Bà trở về trong bộ dạng thân tàn ma dại, chỉ tin vào bói toán thần linh. Mấy tháng nay bà đi ăn mày cửa phật để tìm cái đứa nó lừa bà. Biết bà Mão về, mọi người trong khu tập thể kéo sang chật nhà Xoay thăm hỏi, nhưng rồi ai cũng về nhà nấy. Những trang tiếp theo của tiểu thuyết “ Tiễn biệt những ngày buồn” là diễn biến tiếp theo câu chuyện của những nhân vật xưa kia từng ở “ trạm đón tiếp” của đơn vị quân đội. Cuộc “ cách mạng nhà cửa”, đục cánh cửa thông ra phía sau của Xoay khiến Luân tỏ ra hoảng hốt và khó chấp nhận. Cái thông tin phòng doanh trại xuống đo đạc, nhà cửa đất đai ở khu tập thể này, hay sắp có quyết định đưa các hộ gia đình đi đâu đó cũng không làm Xoay mấy quan tâm. Sống với nhau hơn chục năm nhưng chưa bao giờ Xoay... Diễn biến tiếp theo câu chuyện của những nhân vật xưa kia từng ở “ trạm đón tiếp” của đơn vị quân đội. Cuộc “ cách mạng nhà cửa”, đục cánh cửa thông ra phía sau của Xoay khiến Luân tỏ ra hoảng hốt và khó chấp nhận. Cái thông tin phòng doanh trại xuống đo đạc, nhà cửa đất đai ở khu tập thể này, hay sắp có quyết định đưa các hộ gia đình đi đâu đó cũng không làm Xoay mấy quan tâm. Sống với nhau hơn chục năm nhưng chưa bao giờ Xoay nghe lời Luân cả. Và sự việc đục cửa sổ làm cửa thông ra phía sau lần... Sau khi bị bố mẹ vợ Luân từ chối khéo về việc xin đóng sổ gia công, vợ chồng Xoay tìm đến nhà chị Khải, làm giò chả. Chị Khải đồng ý nhận Sương đến phụ vợ chồng chị. Việc Sương đến phụ làm giò chả cho vợ chồng chị Khải là việc mà Xoay chưa bao giờ nghĩ đến. Nhận được công văn của xưởng chế biến thức ăn gia súc với nội dung yêu cầu sớm thu xếp trả lại căn phòng cho cơ quan, Khoái tỏ ra vô cùng phẫn nộ. Khoái nhớ lại những ngày đầu, khu nhà này còn là bãi rác hôi thối, Khoái đã cùng anh em gây dựng nên với bao công sức . Vậy mà những con người như Thanh, Minh trưởng phòng hành chính – không có đóng góp gì cho kháng chiến, giờ đây chỉ tìm cách nhen nhúm lên những vụ đấu đá, tranh giành , tước đoạt quyền lợi của những người trần lực ra đánh giặc.... Ngay sau khi Ron quyết định cho bà Mão dọn xuống cái kho nhà bếp cũ ở, khu nhà trở nên sinh động khác thường. Mọi người đến chúc mừng bà Mão. Hoá ra ai cũng mong muốn cho bà Mão được ở lại những không ai dám nói ra. Luân sốt sắng phân công mỗi người một việc, dọn dẹp, quyên góp giúp bà . Căn phòng của bà Mão được trang trí đúng với không khí ngày tết của một hộ độc thân. Bà Mão dở khóc dở cười, không còn biết bắt đầu cuộc sống mới như thê nào nữa. Giờ đây chính bà phải bắt đầu lại từ đầu, lo cho... Sự biến động trong ba ngày Tết của khu nhà không ồn ào, nhưng thực sự là một bước chuyển đầy khắc nghiệt và dữ dội đối vưới mỗi gia đình, mỗi con người. Bà Mão bỏ đi đâu biền biệt bặt vô âm tín . Luân, Hà, người lên ông bà ngoại , người về quê. Vợ Xoay chuyển dạ phải vào bệnh viện”. Cơ quan xưởng vắng hoe. Ron nhận được tin điện “Con ốm phải về ngay”! Đúng chiều 30 Tết, Ron về tới nhà. Anh chỉ đủ tiền mua cho con lớn chiếc áo len, hai mảnh vải ka ki bộ đội cho hai đứa bé, hai gói kẹo bi, một... Không khí ấm áp của bữa ăn tất niên khiến Ron lần đầu tiên cảm thấy gia đình là tổ ấm, là nơi che chở cho mình. Ron luôn tâm niệm thương vợ, thương con chỉ có cách là công tác tốt. Và cái để lại cho con là cái lý lịch trong sạch và niềm tự hào rằng bố công tác trên trung ương. Vợ Ron muốn anh về với gia đình, cô nói với chồng là cô đi xem, người ta bảo Ron đang bị phục binh, nghĩa là có kẻ đang rình rập. Ron nghe vợ nói vậy rất lấy làm bực mình và cho rằng vợ anh đang bị bà Mão lôi kéo vào... Không ai biết về quá khứ của bà Điếc ngoài thông tin bà là người chuyên sống bằng nghề giúp việc. Khi mẹ bà nhắm mắt xuôi tay có để lại cho bà – người con gái độc thân bị điếc từ nhỏ hai cái hoa tai, hai cái nhẫn và một sợi dây chuyền vàng. Sau khi mẹ bà mất, em gái, em rể của bà về bán ruộng vườn nhà cửa rồi dẫn bà đi theo. Mấy đồng cân vàng mẹ bà để lại bà không nói cho ai biết. Nhưng bà luôn tính tới việc chi cho em, cho cháu. Rồi bà rơi vào tay ông Cả Nhớn và bị ông ta lừa lấy mất mấy... Người ta thông báo cho Ron cái tin thật khủng khiếp: Bé Thơm bị ung thư máu, chỉ có thể sống được một thời gian ngắn nữa . Đối với Ron bây giờ việc quan trong nhất là tập trung tiền bạc lo cho con. Hết tiền thì bán đi bộ quân phục còn mới, tem phiếu thực phẩm, giấy báo cũ…cái gì bán được là bán hết chứ nhất quyết không mượn tiền của Thủ trưởng K hay của tập thể . Kế hoạch những ngày sắp tới của Ron là ngày hai vòng mang cơm vào bệnh viện, chăm sóc vợ con, tối về nhà. Qua cái đận này mọi vấn đề... Xoay nhận được bức điện khẩn không có địa chỉ và người gửi ký tên : " Thu xếp vào ngay, có lộc!". Anh loay hoay với câu hỏi và lấy tiền đâu ra mua vé máy bay, tiển để lại cho vợ con lấy ở đâu bây giờ ? Lỡ " lộc" không bù lại các khoản ấy thì biết làm sao. Nhưng rồi anh quyết định đi. Đi, đó là con đường kiếm sống cho cả hai mục tiêu : kiếm sống và viết. Và cuối cùng thì Xoay cũng thu xếp xong việc nhà để tiến hành chuyến đi đầy hy vọng. Cuối cùng người ta cũng thu xếp cho Ron đưa vợ về quê, sau khi anh đã trở lại trạng thái bình thường. Ban Gíam đốc xưởng khuyên Ron đi an dưỡng. Nhưng Ron không thể đi trong khi vợ con ở nhà còn vất vả, nhất là bé Thơm giờ nằm ngoài nghĩa trang, lại còn bà Mão dở điên dở dại. Ron nghe tin đồn xưởn chế biến thuéc ăn sẽ giải tán. Sẽ sáp nhập vào đơn vị tăng gia... Khoái khuyên Ron nên liệu về theo diện chính sách nhưng Ron tính phải công tác ít nhất ba năm nữa , phải bốc mộ cho con xong đã. Xoay đi công tác giữa lúc con mới được mấy tháng khiến Sương rất giận. Đó cũng là lý do Sương không trả lời hai lá thư Xoay gửi. Những ngày Xoay đi là quãng thời gian Sương chiêm nghiệm lại cuộc hôn nhân của mình. Cô cho rằng Xoay là người vô tích sự khi mấy năm rồi Xoay không lo được cho cô một chỗ làm. Xoay hiện về khu nhà cùng với một xe tải chở đầy gỗ . Mọi người trong khu nhà đổ xô đến chúc mừng anh. Không ai ngờ chuyến đi của Xoay lại thành công đến thế. Nhưng Xoay không thiết gì thu xếp nhà cửa, anh vội vã lấy xe đạp phóng lên nhà bố vợ. Sương trao con cho anh mà im lặng không nói gì. Bà Điếc hoàn toàn bị suy sụp khi Xoay phát hiện ra số vàng mà bà bấy lâu cất giữ , cái của thiêng liêng cả một đời tích cóp của bà là vàng giả. Những lời giải thích, cam đoan của Khoái cũng không làm bà vui lên. Bản thân Xoay cũng chỉ vì thương bà mà nói ra sự thật nhưng rồi anh lại tự sỉ vả mình sao lại ngu xuẩn, đốn mạt bỗng dưng làm cái việc thô bạo và khốn nạn thế. Nhận quyết định nghỉ hưu non, về tới nhà, vợ con chưa kịp mừng, làng xóm chưa kịp đến thăm, công việc nhà chưa kịp bàn bạc, tính toán gì, thì tới ngày thứ ba Ron nhận được bức điện khẩn “ Chị Mão ốm nặng”. Lỡ mất chuyến xe vào ngày hôm sau, Ron lại nhận được bức điện tiếp theo báo tin chị Mão chết. Sau đám tang bà Mão, bà Điếc cũng bỏ đi luôn. Xoay cũng phải chuẩn bị cho chuyến đi " phóng viên" theo kế hoạch của toà báo. Chuyến đi này nhất định Xoay sẽ viết bài, anh sẽ tiếp tục viết cuốn " Mười tám người lính hỏi tội" mà anh đã bắt đầu viết nháp. Đêm trước chuyến đi, một giấc chiêm bao hiện về trong anh, những gương mặt đồng đội thân quen, những cái nhìn nghiêm khắc chĩa vào anh, tất cả đều hy vọng và yêu cầu anh phải viểt trung thực và nhìn thẳng vào sự thật mà viết. Họ... Tình cờ Luân gặp lại Tín- người bạn cũ chiến trường. Tín chủ động đi tìm Luân và ngỏ ý muốn giúp đỡ vợ chồng Luân việc gia công làm thêm. Nhưng Luân từ chối và nhường phần việc ấy cho vợ chồng Xoay. Tín giờ đây đã là Phó tiến sĩ kinh tế, Tổng Giám đốc Liên hiệp các xí nghiệp thương binh, Bộ Thương binh và xã hội. Cũng nhờ Tín, Luân xin được việc làm cho Sương vào làm tại một xí nghiệp thuộc quyền quản lý của Tín. Chỉ sau một tháng đi làm Sương đã thay đổi một cách khủng khiếp với những bộ quần...
Comments
Related Audiobooks
Tags: Tiễn biệt những ngày buồn audio, Tiễn biệt những ngày buồn - audio, Literary Fiction audio, free audiobook, free audio book, audioaz